Xem con vẹt cái Khương Du của Tung của phát ngôn lấp liếm cho việc ba tàu hải giám của chúng đột nhập vào vùng biển ta quậy phá cả vùng biển và phá thiết bị thăm dò của PVN mà ngứa cái tai phải, buồn cái tai trái quá.
Xâm nhập trái phép vào biển nước khác giữa thời @ mà vẫn cứ leo lẻo như lưỡi con chẫu chuộc rình muỗi. Thời @ thì cái tọa độ của bất kỳ điểm nào trên địa cầu đều có thể hiện ra màn hình vi tính ngay tức thì khi chỉ cần mở vài trang bản đồ ứng dụng của vài nhà cung cấp dịch vụ mạng. Vệ tinh la liệt trên bầu trời giúp cho bất kỳ tên kẻ cướp nào cũng có thể bị phát hiện ra khi hắn đột nhập nhà người khác.
Công nghệ cho phép tên lửa dẫn đường qua vệ tinh có thể bắn trúng ngay cả một cái xe hơi nhỏ đang đi hay đậu ở bất kỳ đâu. Ấy thế nhưng cái tọa độ mà mấy con tàu hải giám hay hảm giái của Tung của lừng lững tiến vào biển ta, quậy trong vài tiếng, phá hoại chán chê nhưng hải quân ta, không quân ta, ra đa ta vẫn như bị vô hiệu hóa !
Đến khi chúng phá hoại xong rồi, quậy chán chê trong vài tiếng rồi ta vẫn chưa có nổi thông tin để chuyển cho đất liền hay các tổ chức Quốc tế để chứng kiến, lưu giữ bằng chứng để sau có kiện hay tranh cãi giành lấy lý đúng về mình.
Ta bảo là nó xâm nhập trái phép, nó cứ bảo là nó vẫn ở biển nó. Vậy ranh giới phân định bằng tọa độ, bản đồ cụ thể là như thế nào, luật nào đã được Quốc tế phân định...tất cả cứ như trò mèo.
Giá như ra đa quân sự của ta đủ hiện đại, ngay lập tức khi có bất kỳ con thuyền nào đột nhập vùng biển ta thì lập tức cho hiện lên màn hình trực tiếp của VTV, VTC và cho cả Quốc tế xem ngay để bắt quả tang, bắt tận tay, day tận trán. Sau đó kẻ cả ta mang vài con kilo không số ra tặng nó vài quả để nó nằm lại biển ta thì càng có bằng chứng xác thực. Khi ấy liệu nó có còn mang lưỡi gỗ ra để lè ra lè vào hay không ?
Đàng này, chắc ta nghèo, ra da còn từ thời Nga tặng nên chỉ nhìn xa được từ nhà ra Đồ sơn hay cùng lắm Lý sơn nên tịt ngóm. Thiếu bằng chứng thuyết phục thì có mang lưỡi gỗ ra đọ với nó cũng vô ích. Lưỡi nó còn gỗ hơn.
Nói đến lưỡi gỗ lại nhớ ra cái ngày hôm trước khi mổ tim cho Bố mình. Ngồi nghe mấy em bác sỹ trẻ giải thích đến cả giờ đồng hồ về nền y học hiện đại của thế giới ngày nay, trình độ mổ tim của các bác sỹ người Việt chúng ta cũng ..".với một tư thế rất chi là đang hoàng"...Tuy nhiên, việc gia đình có tiền chắc chắn để đóng trước thì mới có quyết định mổ.
Cái đáng kinh ngạc đến tê người là mấy em bác sỹ trẻ rất thản nhiên khi đưa ra một cái biên bản và giải thích loanh quanh, cuối cùng là bắt người nhà con bệnh phải ký vào cái biên bản với nội dung đại loại là :'' gia đình tự xin tin tưởng vào các bác sỹ, nếu có xảy ra bất kỳ vấn đề gì thì cũng cam kết không kiện cáo "!
Mình đã hai thứ tóc mà vẫn cứ tưởng mình vẫn ngây thơ mà còn pha ngớ ngẩn. Cả đời đi làm đủ nghề lấy tiền thiên hạ mà chưa bao giờ dám đưa ra điều kiện bắt khách hàng ký vào biên bản là ông phải tin tưởng vào tay nghề của tôi, nếu hỏng việc ( ví dụ tôi thiết kế làm đổ nhà ông) thì cam kết sẽ không kiện cáo gì sất, tiền vẫn trả đủ từ trước.
Thế mới biết ngoài cái lưỡi gỗ ra thì thiên hạ còn có cả ... gỗ nguyên con.
Hỏi mấy tay bạn từng đi sang tây chữa bệnh, phẫu thuật thì nó bảo bên bọn nó không như thế, chỉ biết phục vụ hết mình và cấm thấy nó nhăn mặt bao giờ, chỉ cười và âu yếm cả ngày. Đểu thế không thể hiểu được. Hay bọn bên đấy nó ...đao nhỉ ?
Vợ mình bảo : đấy, bọn khựa nó sang tận bờ biển quậy phá mà có thấy cái tay đại diện to nhất của Dân ta nói năng gì đâu, chắc lưỡi cũng bị gỗ mất rồi. Ăn nhiều hoa quả Tàu bị ngộ độc nên đơ nguyên con chứ không riêng gì lưỡi, không riêng gì não như mấy con vẹt và ...sỹ kia. Ngán ngẩm thật !
Lưỡi gỗ não gỗ, gỗ cả con - thế thì có nói gì để nó cử động cho được ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét